VLCG – Chương 22

key-vintage-silhouette_652484

“Lúc trước, ở một khắc anh mang những ca khúc em thể hiện post lên trên mạng, em liền dự đoán được sẽ xuất hiện tình huống như hôm nay đi!

Tuy rằng anh cùng em lập thành hiệp nghị, không cho người khác biết về sự tồn tại của em. Nhưng chắc em cũng biết, đó cũng không phải là chuyện dễ dàng gì!

Bởi vì ở một khắc em xuất hiện trên mạng, tùy theo mà đến cũng nhất định sẽ có người đoán được thân phận của em, do đó quấy rầy đến sinh hoạt của em!

Mà cho dù anh muốn ngăn cản, nhưng cũng không thể khẳng định không có vạn nhất!

Một khi đã như vậy, vì sao em còn muốn ca hát, cũng đồng ý để anh mang những ca khúc của em lên mạng, hơn nữa còn viết những bài hát này a?

Phải biết rằng, nếu em không đồng ý post những ca khúc này lên mạng, hoặc không hề ca hát, anh cũng không thể bắt buộc em không phải sao? Hơn nữa chắc em cũng chẳng thích cuộc sống như vậy!”

“……, vậy anh có thể cho tôi rời đi không?”

Rời đi theo như lời của hắn cũng không chỉ là rời đi Đường Các Quân, mà còn có ý tứ là biến mất khỏi thế giới này. Dù sao trọng sinh cùng xuyên qua cũng không phải do Không Túy Lưu mong muốn, mà hắn đối với thế giới này cũng chẳng có bất kì lưu niệm nào, mặc dù hắn sẽ không tự sát, nhưng nếu vẫn có một cơ hội thì hắn sẽ không sợ hãi tử vong, cho nên y có thể để cho hắn rời đi sao?

“Sẽ không.” Rất nhanh liền hiểu được ý tứ trong lời nói của Không Túy Lưu, Đường Các Quân nguy hiểm nheo lại hai mắt, sắc mặt âm trầm nói.

Người trước mắt, quả nhiên không có bất luận lưu niệm nào đối với thế giới này này sao?

Tuy rằng y sẽ bởi vậy mà kinh hãi, sợ sệt, hoặc lo lắng, nhưng tuyệt đối sẽ bởi vậy mà buông ra người trước mặt này.

Bởi vì giống như bảo bối đã từng đánh giá, y cùng bảo bối giống nhau đều là những kẻ ích kỉ còn có ham muốn độc chiếm mãnh liệt. Cho nên, nếu y đã trả giá tất cả những gì mà mình có cho bảo bối, vậy tương ứng y cũng muốn được bảo bối dồn hết tình cảm về phía mình. Dù sao một kẻ đã hãm sâu không thể thoát như y, lại làm sao có thể để cho bảo bối né ra được? Bởi vậy cho dù có tiến vào Địa Ngục, y cũng sẽ kéo bảo bối theo cùng, mặc kệ là bảo bối không muốn.

“Một khi đã như vậy, tôi bất quá cũng chỉ là giết thời gian thôi!”

Giống như lời của nam nhân trước mắt, nếu hắn không muốn, cho dù y có tái bức bách, hắn cũng sẽ không thỏa hiệp. Mà sở dĩ hắn cũng không phản kháng, ngoại trừ biết rõ nam nhân trước mắt có thể khống chế cục diện, còn vì chính mình thật sự là quá nhàm chán!

“……, em biết là anh thích em chứ?” Đối với câu trả lời này của Không Túy Lưu cũng không cảm ngoài ý muốn, Đường Các Quân sau khi trầm mặc một lát, đột nhiên mở miệng hỏi.

“A, biểu hiện của anh rõ ràng như vậy, tôi làm sao có thể không biết đây?” Hắn làm người tuy rằng lạnh lùng, nhưng cũng không trì độn, huống chi nam nhân trước mắt này đã biểu hiện rõ ràng như vậy, hắn lại như thế nào có thể không biết đâu?

“Vậy em……” Vì sao không cự tuyệt, nhưng cũng không đáp ứng?

Không cự tuyệt rõ ràng như với Đỗ Minh, nhưng cũng không cho y bất kỳ hồi đáp, hắn đến tột cùng là suy nghĩ cái gì?

Cùng lúc đó, cũng không bỏ sót cảm xúc chợt lóe mà qua trong mắt Đường Các Quân, Không Túy Lưu đạm thanh nói.

“Tôi không cự tuyệt anh rõ ràng như với Đỗ Minh, là vì anh cũng không giống như Đỗ Minh rõ ràng hướng tôi thổ lộ, hơn nữa không phải anh quên, kỳ thật anh đã sớm kết hôn rồi chứ?!”

Người nam nhân trước mắt sẽ không quên là y đã kết hôn rồi đi!

Đừng nói tới việc hắn có thích người nam nhân trước mắt này hay không, cho dù là thích, nhưng y hỏi vậy lại có ý tứ gì? Chẳng lẽ muốn hắn làm tình nhân ngầm sao? Nghĩ đến đây, trong cặp mắt đạm mạc của Không Túy Lưu, tùy theo cũng hiện lên một tia trào phúng cùng khinh thường.

Nghe được lời ấy, hơi sửng sốt một chút, Đường Các Quân giống như là nhớ tới cái gì, trong mắt hiện lên một tia giật mình. Bất quá loại cảm xúc giật mình này cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt, Đường Các Quân liền hướng Không Túy Lưu cười nói.

“Vậy ý tứ của bảo bối là, nếu hiện tại anh độc thân, thì em sẽ cùng anh cùng một chỗ?”

“Không.”

“Ha ha ha, bảo bối, nếu ông trời đã mang em đến bên cạnh anh, vậy em cho là mình còn thoát được sao?”

“…….” Trốn không thoát hả?

Đúng vậy, lấy hiểu biết của hắn đối với nam nhân này, có lẽ chỉ có cái chết mới có thể mang hắn rời khỏi y!

Nhưng người nam nhân trước mắt này sẽ để cho hắn chết sao?

Sẽ không, nam nhân này đối với hắn có chấp nhất vô cùng dữ dội, trừ phi là hắn tự sát, hoặc gặp chuyện ngoài ý muốn không thể tưởng tượng được, bằng không trước khi người nam nhân này buông tay hắn, tử vong đối với hắn mà nói đều là chuyện rất xa vời.

“Cho nên bảo bối em chỉ cần vô tư nhận tình yêu của anh là được! Hơn nữa anh cũng có thể cam đoan với em, em chẳng những sẽ là người anh yêu nhất, mà còn là người duy nhất anh yêu.” Sau khi nói xong câu đó, liền dùng sức hôn môi Không Túy Lưu, Đường Các Quân cũng không cho Không Túy Lưu có bất kỳ cơ hội nói chuyện nào cả.

Lấy tay sờ cằm, biếng nhác ngồi giữa sofa, Âu Dương Phi Thiến cười mà không cười đem ánh mắt qua lại giữa Đường Các Quân cùng Không Túy Lưu. Không giống với vẻ mặt trêu tức khi nhìn về phía Đường Các Quân, ánh mắt Âu Dương Phi Thiến khi nhìn về phía Không Túy Lưu là tràn ngập đồng tình.

“Chậc chậc chậc, thật sự là đáng thương a, thế nhưng bị tên biến thái như anh thích, tôi đã có thể dự tính đến, tương lai của đứa bé này là cỡ nào vất vả!” Sau một hồi lâu đánh giá, liền tổng kết lại một câu như vậy, bất quá lời này của Âu Dương Phi Thiến, cũng chẳng khiến cho người khác vui vẻ chút nào.

“Cá đã chết, làm sao biết được cá vui không?” (chơi chữ tên chị Phi Thiến a~) Buông chén trà trong tay, đồng thời đối với Âu Dương Phi Thiến mỉm cười nói, ánh mắt Đường Các Quân nhìn về phía Âu Dương Phi Thiến tùy theo cũng hiện lên một tia nguy hiểm.

Rồi sau đó, hẳn nên là một đôi vợ chồng thân mật, giờ phút này lại giống như đối thủ ánh lửa văng khắp nơi.

“Ha ha ha, tôi cũng không phải cá, đương nhiên là không biết lạc thú của cá rồi, bất quá, đứa trẻ kia là cá sao? Cậu ấy thật sự chịu được anh hả?”

Chẳng những có ham muốn độc chiếm rất mạnh, lại còn vô cùng gia trưởng, bị một người biến thái như vậy yêu, thật đúng là một chuyện bi ai a! Bất quá may mắn rằng người nam nhân trước mắt này chưa bao giờ có yêu nàng, bằng không nàng nhất định sẽ hít thở không thông mà chết, dù sao nếu so với tình yêu, nàng càng thích tự do.

Trời sinh tính thích tự do cùng sinh hoạt hay thay đổi, cho nên đối với người có ý muốn khống chế cùng độc chiếm mạnh như Đường Các Quân, Âu Dương Phi Thiến thật đúng là xin miễn cho kẻ bất tài! Chẳng sợ người nam nhân trước mắt, sẽ bởi vì yêu mà trả giá tất cả cảm tình cùng trái tim, Âu Dương Phi Thiến cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc đạt được tình yêu từ trên người Đường Các Quân cả.

Nghĩ đến đây, liền một lần nữa đem ánh mắt nhìn về phía Không Túy Lưu, ở trong mắt của Âu Dương Phi Thiến, lại dần hiện ra vẻ đồng tình.

Bất quá, thần sắc đồng tình trong mắt nàng cũng chỉ giằng co một lát, lại vì động tác kế tiếp của Đường Các Quân, mà trở nên bất đắc dĩ, tôi nói tên nam nhân khốn kiếp này anh có thể càng biến thái một ít sao!

Nhìn Đường Các Quân ôm Không Túy Lưu vào lòng, không muốn cho nàng tiếp tục nhìn nữa, cũng đối với nàng hơi hơi nhíu mày, Âu Dương Phi Thiến không khỏi đối với y phiên một cái xem thường. Nàng thật sự chịu đựng nam nhân này đủ lắm rồi!

“Anh quyết định?” Tuy rất chướng mắt bộ dạng biến thái này của Đường Các Quân, nhưng có một số việc vẫn phải làm, Âu Dương Phi Thiến sau khi suy nghĩ, đối với Đường Các Quân mở miệng nói.

“Đúng vậy, bằng không bảo bối sẽ không chấp nhận tôi, hơn nữa, không phải cô đã sớm kỳ vọng đến ngày này sao?” Vừa nói vừa sờ sờ lỗ tai mềm mại của Không Túy Lưu, Đường Các Quân gật đầu bảo.

“Nói cũng phải. Từ từ, anh mới vừa nói cái gì? Nhận?!!” Rồi sau đó, giống như là nghe được chuyện gì kỳ lạ lắm, Âu Dương Phi Thiến bật thẳng dậy, đồng thời vẻ mặt kinh ngạc nhìn về phía Không Túy Lưu.

Thế nhưng sẽ nhận tên biến thái kia, đệ đệ của nàng là thụ ngược cuồng hả?

Bất quá trái với tưởng tượng của Âu Dương Phi Thiến, Không Túy Lưu cũng không lộ ra cảm xúc ngượng ngùng, hoặc là chán ghét nào cả, hắn chỉ lạnh nhạt chuyển đầu qua một bên, tỏ vẻ không muốn tham dự vào cuộc đối thoại của bọn họ.

Không bỏ sót vẻ mặt thờ ơ của Không Túy Lưu, Âu Dương Phi Thiến hơi khựng lại một chút, cuối cùng cất tiếng cười to.

Nàng còn tưởng rằng đứa trẻ này đã chấp nhận tên biến thái kia cơ! Không nghĩ tới đây chỉ là ý tưởng từ một phía của tên biến thái! Aha ha ha ha, chuyện này quả thật là rất có ý tứ a!

“Cô cười đủ chưa?”  ̄_ ̄

“Chưa.”

“Vậy ah? Đợi một lát nữa, Âu Dương Duy Văn cũng sẽ qua đây.”

“Aha ha ha, hả……, anh vừa nói cái gì?” Vẻ mặt cười lớn đột nhiên cương tại chỗ, Âu Dương Phi Thiến toàn thân cứng ngắc nói.

Nàng đời này ai cũng không sợ, chỉ sợ mỗi đại ca so với lão cha nàng còn muốn nghiêm túc, còn muốn nghiêm túc a ~~~ ! [╥╥]

Hơn nữa nam nhân trước mắt này không biết? Vị đại ca mặt than công tác cuồng kia của nàng cũng không đồng ý, không, phải nói là, kiên quyết phản đối bọn họ ly hôn sao? Bằng không, y nghĩ đến nàng vì cái gì chán ghét y như vậy, còn chưa cùng y ly hôn a!

“Đợi lát nữa Duy Văn sẽ đến.” Cùng lúc đó, thật giống như cũng không nhìn thấy thần sắc sợ hãi chợt lóe mà qua của Âu Dương Phi Thiến, Đường Các Quân cố ý lặp lại.

“Anh gọi anh ấy tới làm gì?!!!” Người nam nhân trước mắt có muốn ly hôn hay không đây? Nếu muốn, tại sao lại gọi tên mặt than kiêm công tác cuồng kia đến a!!!!

Bọn họ vụng trộm làm tốt thủ tục ly hôn không được sao?

Về phần sau đó, ừm, trước khi tên mặt than kiêm công tác cuồng đó phát hiện, nàng sẽ trốn tới một nơi tên mặt than kiêm công tác cuồng đó không thể tìm đến.

“Cô cảm thấy, nếu tên Âu Dương Duy Văn kia không đồng ý, chúng ta còn có thể ly hôn được sao? Cho dù có được, cô cho là lấy trình độ chấp nhất của Duy Văn, tên kia sẽ không phong tỏa tin tức, đồng thời làm cho chúng ta phục hôn sao? Tôi cũng không muốn gặp chuyện phiền toái như vậy.” Đúng, tuy rằng không phải y không đối phó được tên Âu Dương Duy Văn kia, nhưng nếu có một phương pháp giải quyết chuyện này một cách đơn giản, tại sao lại phải khiến cho nó phức tạp như vậy làm gì.

“…….” Ừm, xác thực sẽ không, cho nên không phải nàng mới nói sẽ trốn ở một nơi mà tên mặt than kiêm công tác cuồng đó không thể tìm đến sao!

Bất quá, ý tưởng này cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt, Âu Dương Phi Thiến thật giống như là nghĩ tới cái gì, hai mắt sáng lên nói.

“Chẳng lẽ anh có biện pháp giải quyết sao? Phải biết rằng sở dĩ chúng ta sẽ kết hôn, hoàn toàn là vì lợi ích của hai nhà, nói cách khác, nếu chúng ta ly hôn, có thể sẽ ảnh hưởng tới cổ phiếu hai nhà đưa ra ngoài thị trường, mà đây là chuyện tên mặt than kiêm công tác cuồng kia không hề muốn, cho nên anh tính làm sao bây giờ?” Khi nói chuyện, một lần nữa khôi phục thành bộ dáng mê người biếng nhác, ánh mắt Âu Dương Phi Thiến chờ mong nhìn về phía Đường Các Quân.

“Ừ, sẽ có biện pháp.” Cũng không cho Âu Dương Phi Thiến một câu trả lời khẳng định, Đường Các Quân ba phải cái nào cũng được nói.

Rồi sau đó, đáp án này của y cũng làm cho Âu Dương Phi Thiến rất bất mãn nhíu mày.

Được rồi, tuy rằng đáp án này làm cho nàng vô cùng bất mãn, nhưng từ hiểu biết đối với người nam nhân trước mắt này, nếu y đem đại ca nàng gọi tới, liền nhất định có đòn sát thủ. Hy vọng đòn sát thủ này sẽ làm cho vị đại ca mặt than kiêm công tác cuồng của nàng thỏa hiệp!

Trong lòng tuy rằng đối với Đường Các Quân rất tán thành, nhưng kỳ thật đối với chuyện có thể cùng y ly hôn, Âu Dương Phi Thiến cũng không ôm nhiều hy vọng. Nàng chỉ cảm thấy, bọn họ có ly hôn hay không cũng chẳng đối với nàng có bất luận ảnh hưởng, dù sao sốt ruột muốn ly hôn cũng không phải nàng mà? Đương nhiên, nếu bọn họ có thể ly hôn liền rất tốt.

Cùng lúc đó, không giống như Âu Dương Phi Thiến cùng Đường Các Quân hoặc là có chút lo lắng xen lẫn chờ mong, hoặc là nắm chắc thắng lợi ở bên trong nhưng bên ngoài lại tỏ ra lo lắng, làm một trong hai đương sự Không Túy Lưu, lại giống như chuyện này cùng mình chẳng có một chút quan hệ, như trước ngồi ở bên người Đường Các Quân ngơ ngẩn.

Đương nhiên, thần sắc ngơ ngẩn này của hắn cũng chỉ giằng co trong chốc lát, liền không coi ai ra gì đứng dậy đi lên lầu, nhưng là còn chưa chờ tới khi hắn rời đi bên người Đường Các Quân, liền một lần nữa bị y kéo lại, ngồi vào trong lòng.

Cũng không vì ngồi trong lòng Đường Các Quân lại bị vợ trên danh nghĩa của y nhìn mà tỏ ra ngượng ngùng, hoặc tức giận, Không Túy Lưu chỉ thản nhiên liếc nhìn Đường Các Quân một cái. Sau đó, ánh mắt thản nhiên này của hắn cũng nhận được sự đáp lại nhiệt liệt từ Đường Các Quân.

Ngồi ở đối diện Đường Các Quân cùng Không Túy Lưu, đem nụ cười đạt đến đáy mắt còn có vẻ mặt vui mừng của Đường Các Quân khi được Không Túy Lưu liếc nhìn thu hết vào trong mắt, trong lòng Âu Dương Phi Thiến âm thầm tặng Đường Các Quân hai chữ – biến thái. Cùng lúc đó, nàng thập phần may mắn, người mà Đường biến thái yêu cũng không phải mình.

7 bình luận về “VLCG – Chương 22

Còm đi còm đi mà ~