VLCG – Chương 23

“Lại muốn đi đánh đàn?” Rất rõ ràng vì sao Không Túy Lưu đứng dậy, Đường Các Quân nhéo nhéo lỗ tai hắn, sau đó cười nói.

“Ừm.”

“Ai nha, hai người không nói, tôi đúng thật là đã quên, nếu tôi đoán không lầm, Hề Hề hẳn là chính là……” Nói tới đây hơi dừng một chút, Âu Dương Phi Thiến đem ánh mắt nhìn về phía Không Túy Lưu, bất quá làm cho nàng thất vọng là, trên mặt Không Túy Lưu cũng không lộ ra bất cứ thần sắc nào mà nàng hy vọng, rồi sau đó, hưng trí  của Âu Dương Phi Thiến sụt giảm có chút ủ rũ mở miệng nói.

“Không Túy Lưu đi!”

“Hửm? Cô đoán được?” Đối với việc Âu Dương Phi Thiến thế nhưng lại đoán được chuyện em trai nàng – Đệ Ngũ Hề Hề chính là Không Túy Lưu, Đường Các Quân cũng không lộ ra quá nhiều thần sắc kinh ngạc, chỉ hơi nhướn mày cười nói.

“Nếu thời gian trước không chính tai nghe được mấy ca khúc mà Hề Hề đánh, có lẽ tôi cũng không thể đoán được Hề Hề chính là ca sĩ thần bí trên mạng – ‘Không Túy lưu’, dù sao anh cũng khống chế dư luận rất thành công mà?”

Tuy rằng cũng có người đoán ‘Không Túy Lưu’ là nam nhân, nhưng lúc này nguyên nhân sở dĩ thanh âm  của ‘Không Túy Lưu’ trở nên trầm thấp, hoàn toàn là do cổ họng bị thương đã thắng lợi áp đảo, cho nên hiện tại đại đa số mọi người đều nguyện ý tin tưởng sở dĩ tiếng nói của ‘Không Túy Lưu’ – ‘Không nữ thần’ khàn hơn so với trước, chỉ là vì cổ họng của nàng bị thương mà thôi.

“A, đừng hiểu lầm, tôi cũng chẳng khống chế gì dư luận, đây hoàn toàn là lựa chọn của mọi người.” Xác thực y không khống chế bất kỳ dư luận, dù sao mọi người cũng không nguyện tin tưởng, một nam hài vừa vỡ giọng lại có thể viết ra nhiều ca khúc kinh điển như vậy không phải sao?

“Nhưng đó cũng không có nghĩa là anh không làm lệch hướng luồng dư luận?” Lấy tính cách cáo già của nam nhân trước mắt, còn có mức độ coi trọng của y với Hề Hề, y nhất định sẽ sử dụng thủ đoạn làm các fan mê ca nhạc hiểu lầm, nàng thật vô cùng cảm thấy bi ai cho fan hâm mộ của Hề Hề đó!

“A, tùy cô muốn nói thế nào cũng được! A, Duy Văn cậu đến lúc nào thế? Như thế nào không tiến vào?”

Quả nhiên là không phủ nhận? Hừm, nàng chỉ biết nam nhân này……, từ từ, tên biến thái kia vừa nói cái gì? Duy, Duy, Duy, Duy Văn, nàng vừa nghe thấy tên này đúng không!

“……, ca anh đã đến rồi?” Vẻ mặt cứng đờ vì cái tên Duy Văn cũng chỉ diễn ra trong chớp mắt, Âu Dương Phi Thiến liền một lần nữa khôi phục bộ dáng biếng nhác lúc đầu, quay đầu đối với Âu Dương Duy Văn chào hỏi.

Bất quá đáng tiếc là, vị ca ca mặt than kiêm công tác cuồng kia cũng chẳng thèm để ý đến nàng, mà vẫn đem ánh mắt nhìn chằm chằm vào Không Túy Lưu đang ngồi trong lòng Đường Các Quân.

Cảm giác khi bị một người nhìn xem gắt gao sẽ như thế nào? Không những thế người này lại có bộ mặt than nữa chứ, tôi nghĩ đại đa số mọi người đều sẽ cho rằng, cái người mặt than cứ nhìn chằm chằm kia nhất định cùng mình có cừu oán! Ít nhất Không Túy Lưu cho là như vậy .

Hắn giống như mới chỉ gặp vị ca ca này một lần đi!

Một khi đã như vậy, nam nhân tự xưng là ca ca kia, vì sao lại đối địch với mình như thế? Chẳng lẽ hắn đã làm chuyện gì khiến người kia bất mãn sao? Nhưng ngoại trừ thân phận, còn có 5% di sản ra, giữa hai người bọn họ hình như liền chẳng có gì liên quan mà!

Cùng lúc đó, đồng dạng cũng không bỏ sót ánh mắt gắt gao của Âu Dương Duy Văn nhìn thẳng về phía Không Túy Lưu, khác với Không Túy Lưu có chút mạc danh kỳ diệu, Đường Các Quân gợi lên khóe miệng lộ ra một chút tính kế tươi cười, rồi sau đó y thẳng thắn nói.

“Duy Văn, tôi nghĩ cùng Phi Thiến ly hôn.”

Ở một khắc nghe được những lời này, liền đem ánh mắt dừng ở trên người Đường Các Quân, Lưu Âu Dương Duy Văn không hề nhìn chằm chằm vào Không Túy nữa, tuy rằng vẻ mặt than vẫn không thay đổi, nhưng ai cũng có thể cảm giác được áp suất thấp mà hắn phóng ra bên ngoài.

Đáng tiếc là, không khí lạnh mà hắn hiển lộ, vẫn chưa đối với Đường Các Quân tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào, y vẫn như trước không chút để ý mở miệng nói.

“Duy Văn cậu hẳn là biết, lúc trước sở dĩ tôi sẽ kết hôn cùng Phi Thiến, hoàn toàn là vì lợi ích hai nhà, mà không phải tình yêu.” Nói tới đây dừng một chút, Đường Các Quân nâng mắt nhìn thẳng về hướng Âu Dương Duy Văn, đồng thời lại lên tiếng.

“Dù sao tôi cũng không thích ai, mà chuyện này lại mang lại lợi ích không phải sao? Nhưng là hiện tại bất đồng, tôi đã muốn tìm được người cùng chung sống suốt đời, cho nên tôi muốn cho cậu ấy tất cả mọi thứ mà mình có, trong đó cũng bao gồm cả hôn nhân.” Nói tới đây, cúi đầu nhìn xuống đỉnh đầu Không Túy Lưu, trong mắt Đường Các Quân tùy theo cũng hiện lên một tia ôn nhu.

Cùng lúc đó, theo ánh mắt Đường Các Quân, nhìn về phía Không Túy Lưu vẫn ngồi ở trong lòng y như trước, Âu Dương Duy Văn nâng tay đẩy gọng kính mắt, thanh âm trầm thấp hỏi. “Là cậu ta?”

“Đúng vậy .” Đương nhiên biết Âu Dương Duy Văn đang nói đến ai, Đường Các Quân gật đầu trả lời.

“…….” Nghe được lời ấy, không nói gì mà lại đẩy gọng kính mắt, sau đó Âu Dương Duy Văn hỏi Đường Các Quân một vấn đề chẳng liên quan đến.

“Không Túy Lưu?”

“Hửm? Vừa nãy cậu cũng nghe được chuyện tôi nói cùng Phi Thiến?”

“Ừ.”

“Không sai, bảo bối đúng là ca sĩ nổi tiếng nhất trên mạng – Không Túy Lưu.” Tuy y nhướn mày tỏ vẻ rất giật mình, nhưng từ trong ánh mắt lại có thể thấy được, Đường Các Quân  kỳ thật cũng đã đoán trước được việc Âu Dương Duy Văn sẽ hỏi như vậy.

Rồi sau đó, chiếm được câu trả lời khẳng định của Đường Các Quân, Âu Dương Duy Văn đẩy gọng kính mắt, sau đó cũng quay lại chính đề nói. “……, cậu muốn cùng Phi Thiến ly hôn, sau đó cùng cậu ta một chỗ?”

Vừa nói vừa đem ánh mắt nhìn về phía Không Túy Lưu, mục tiêu  của Âu Dương Duy Văn thực rõ ràng.

“Phải.”

“Vậy những phiền toái do chuyện ly hôn của hai người……”

“Tôi sẽ xử lý tốt .”

“Vậy được rồi! Tôi đồng ý.”

“…….”o0o, đây sau khi nghe được những lời ấy cương tại chỗ Âu Dương Phi Thiến.

“……….”○д○, sau khi cứng đờ, lộ ra vẻ mặt khó có thể tin Âu Dương Phi Thiến.

“………….” ̄□ ̄, đây là như trước không thể tin Âu Dương Phi Thiến.

“Hả? Vừa, vừa rồi em nghe được cái gì ấy nhỉ? Này, này, này không phải sự thật đi! Là, là em nghe lầm nhỉ! Anh, anh, anh thế nhưng đồng, đồng ý?!!!” Sau một hồi lâu sửng sốt, rốt cục phản ứng lại đây, vẻ mặt Âu Dương Phi Thiến thất thố nói.

Bất quá đáng tiếc là, mặc kệ là Âu Dương Duy Văn, vẫn là Đường Các Quân đều không để ý tới nàng, chỉ có Không Túy Lưu bớt chút thời gian thản nhiên liếc nhìn nàng một cái.

“Bất quá, tôi có một, ừm, hai yêu cầu.” Khi nói chuyện lại đẩy kính mắt một chút, sau đó Âu Dương Duy Văn đem một tờ giấy hoa văn xinh đẹp, để trước mặt Không Túy Lưu.

“?” Sau khi nhìn thoáng qua tờ giấy trước mặt, lại nhìn thoáng qua Âu Dương Duy Văn, cho dù mặt Không Túy Lưu không chút thay đổi, nhưng mọi người cũng có thể thấy được hắn đang rất là kỳ quái, vì sao Âu Dương Duy Văn lại đem một tờ giấy để trước mặt hắn.

“Khụ.” Đầu tiên là ho nhẹ một tiếng, sau đó hơi hơi dời tầm mắt đối diện cùng Không Túy Lưu, Âu Dương Duy Văn vẻ mặt than mở miệng nói.

“Xin cho tôi chữ ký, sau đó ở cuối cùng viết ‘Tặng Âu Dương Duy Văn – fan hâm mộ trung thành nhất của tôi’.”

“……….”  ̄□ ̄, nàng không nghe sai đi! Fan hâm mộ cuồng nhiệt trước mắt thật là ca ca nghiêm túc của nàng sao?

Nghĩ đến đây, ánh mắt đều bắt đầu trở nên mờ mịt, Âu Dương Phi Thiến cảm thấy chính mình nhất định là sinh bệnh , bằng không như thế nào liền xuất hiện ảo giác đâu?!!!

Cùng lúc đó, không giống Âu Dương Phi Thiến mất khống chế như vậy, vẻ mặt Không Túy Lưu bình tĩnh tiếp nhận tờ giấy từ trên tay Âu Dương Duy Văn, sau đó ở mặt trên ký tên của mình, đồng thời còn viết lên đó một câu mà Âu Dương Duy Văn muốn.

Tuy rằng trên mặt vẫn là mặt than nghiêm túc như trước, nhưng từ ánh mắt bỗng nhiên sáng ngời của Âu Dương Duy Văn sau khi tiếp nhận tờ giấy kia, mọi người vẫn là có thể phát hiện ra hắn thật sự cao hứng, sau đó hắn cũng cẩn thận thu hồi tờ giấy mà Không Túy Lưu đưa cho mình.

“Yêu cầu thứ hai của tôi là muốn nghe một bài hát từ chính miệng cậu.”

“…….” Không nói gì, Không Túy Lưu nghe lời ấy được chỉ đứng lên đi về phía đàn dương cầm.

Không để ý xem mọi người có theo tới hay không, cũng không để ý tới ánh mắt hoặc là nóng rực, hoặc là ôn nhu mà mọi người đặt trên người mình, Không Túy Lưu ngồi trước đàn dương cầm, mở ra, sau đó bắt đầu đặt tay lên những phím đàn đen trắng.

“Buông giấc mộng điên đảo buông mây khói (Ngộ – Lưu Đức Hoa)” Ở một khắc bàn tay chạm đến phím đàn, Không Túy Lưu liền đắm chìm trong âm nhạc, cũng bắt đầu cất tiếng, giống như trên thế giới này chỉ còn lại hắn và âm nhạc vậy.

Rồi sau đó, tiếng ca của hắn chẳng những làm cho Đường Các Quân lộ ra mỉm cười ôn nhu, khiến Âu Dương Phi Thiến rốt cục khôi phục lại bộ dáng quyến rũ, mà ngay cả ánh mắt Âu Dương Duy Văn dõi theo hắn, cũng tùy theo tản mát ra ánh sáng càng thêm nóng rực, tuy rằng mặt hắn vẫn nghiêm túc như lúc ban đầu.

“Năm tháng qua đi anh mới biết được thế giới này nhiều điều không hoàn mỹ (Hôm nay – Lưu Đức Hoa)” Cũng không chỉ hát một khúc như Âu Dương Duy Văn yêu cầu, Không Túy Lưu vừa kết thúc ‘Ngộ’ liền tiếp tục hát ‘Hôm nay’.

(Ngộ)

(Hôm nay)

(Băng vũ – Lưu Đức Hoa)

(Luyện tập – Lưu Đức Hoa)

Hát liên tục bốn bài, Không Túy Lưu cũng không có ý định tiếp tục, vẫn chưa đem ánh mắt hướng trên người Âu Dương Duy Văn từ đầu tới cuối mặt than, nhưng lại giống như một fan cuồng nhìn chằm chằm mình không rời mắt, mà là đem ánh mắt chuyển về phía Đỗ Minh bên môi mang cười, nhưng đã rơi lệ đầy mặt.

“Anh ngày ngày luyện tập, ngày ngày luyện tập rồi cũng trở nên quen thuộc với thành phố này hơn, thành phố chẳng có bóng hình của em, anh đã thử xóa hết mọi thứ thuộc về thế giới của hai ta, về những kỷ niệm tuyệt vời mà ta đã từng có.” Có lẽ là do đồng cảm đi! Đỗ Minh nhưng lại chặt chẽ nhớ kỹ câu hát này, rồi sau đó, hắn cũng bị từng ca từ trong câu hát chạm vào vết thương lòng đau đớn nhất, động đến liền thống khổ.

Tuy rằng nhìn Đỗ Minh đầu tiên, nhưng Không Túy Lưu cũng chỉ lướt qua rồi đem ánh mắt thu về, đóng đàn lại, đồng thời thản nhiên gợi lên khóe miệng, lộ ra một chút tươi cười trào phúng.

Chỉ là một bài hát mà thôi, nhưng lại có thể khiến cho người này rơi lệ đầy mặt, vậy có thể nghĩ người đã chết kia, ở trong lòng Đỗ Minh quan trọng đến mức nào, một người đã yêu người khác, lại như thế nào có thể làm cho hắn thích được, dù sao hắn cũng không muốn lại giẫm lên vết xe đổ.

Nghĩ đến đây, nụ cười trào phúng bên môi đã biến mất vô tung vô ảnh, trong mắt Không Túy Lưu chỉ dư lại đạm mạc cùng vô tình. Bất quá, thần sắc vô tình trong mắt hắn, cũng chỉ kéo dài trong chốc lát, lại vì một thân ảnh đến gần, mà như sương sớm dưới ánh mặt trời biến mất không thấy.

Nóng quá, thật sự là quá đáng ghét!

“Bảo bối, em lại ở trong lòng oán thầm anh đúng không?” Ôm lấy Không Túy Lưu, đồng thời lại nhéo nhéo cái mũi nhỏ của hắn, Đường Các Quân cười nói.

Y thật cao hứng, bởi vì y biết, Đỗ Minh đã hoàn toàn không có khả năng được đến trái tim của Không Túy Lưu.

Cùng lúc đó, ở một khắc Không Túy Lưu đem ánh mắt hướng về phía Đỗ Minh, cũng thuận theo chuyển ánh mắt nhìn về phía hắn. Vì rất quen thuộc với Đỗ Minh, Âu Dương Phi Thiến còn có Âu Dương Duy Văn thực dễ dàng liền đoán được, hắn vì sao lại thương cảm như vậy. Bất quá, hai người kia vẫn chưa bởi vậy mà mở miệng khuyên giải an ủi, không phải bọn họ lãnh tình, mà là loại tình huống này bọn họ thật đúng là không tiện mở miệng, sau đó Âu Dương Phi Thiến còn săn sóc nói tránh đi.

“Em trai Hề Hề yêu quý, chỗ em có còn thừa ca khúc nào không?”

Mặc dù không mê muội ‘Không Túy Lưu’ giống như Âu Dương Duy Văn vậy, nhưng ‘Không Túy Lưu’ thật sự là quá nổi tiếng, cho nên ngay cả nàng, cũng rất quen thuộc các bài hát của ‘Không Túy Lưu’. Bởi vậy Âu Dương Phi Thiến thực dễ dàng liền phát hiện, mấy ca khúc mà Không Túy Lưu vừa hát, nàng đều không có nghe qua, nói cách khác, đây là những ca khúc mới?

Bài hát mới cũng có thể tùy tiện lấy ra như vậy? Đứa em trai này của nàng chắc hẳn còn rất nhiều bài hát mới đi!

Một khi đã như vậy, có câu ‘nước phù sa không lưu ngoại nhân điền’ (*), Hề Hề không ngại đem mấy ca khúc hắn vừa hát cho nàng đi!

(*): Ý chỉ những thứ tốt thì phải cho người nhà trước, người ngoài thì đừng mơ =))

8 bình luận về “VLCG – Chương 23

  1. ai,ta cứ mong sao cho mau tới thứ ba để có chương mới,à há,vào nhà nàng gặp ngay chương mới mừng hết biết.thanks nàng,tiếp tục cố gắng nha,h ta ngồi hóng thời gian tiếp đây,thứ năm ơi~thứ năm a~~

Còm đi còm đi mà ~